Đa tạp riemann là gì? Các nghiên cứu Đa tạp riemann

Đa tạp Riemann là một đa tạp trơn được trang bị metric Riemann, cho phép đo độ dài, góc và khoảng cách, mở rộng hình học Euclid vào không gian cong. Nó là nền tảng của hình học vi phân và vật lý hiện đại, đặc biệt trong thuyết tương đối rộng, đồng thời có ứng dụng trong khoa học dữ liệu và máy học.

Giới thiệu chung về đa tạp Riemann

Đa tạp Riemann (Riemannian manifold) là một cấu trúc hình học cơ bản trong toán học hiện đại, kết hợp ý tưởng của đa tạp trơn với một công cụ đo đạc chính xác – metric Riemann. Một đa tạp là một không gian hình học mà tại mỗi điểm đều có thể "trông giống" không gian Euclid trong một lân cận nhỏ, nhưng tổng thể có thể uốn cong theo nhiều cách khác nhau. Khi gắn thêm metric Riemann, ta có khả năng đo độ dài, diện tích, thể tích, góc và cả độ cong của không gian đó, mở rộng toàn diện các khái niệm quen thuộc từ hình học phẳng Euclid.

Khái niệm này được Bernhard Riemann giới thiệu vào thế kỷ XIX và từ đó trở thành nền tảng cho nhiều nhánh toán học cũng như vật lý. Trong khi hình học Euclid chỉ xử lý không gian phẳng, thì hình học Riemann mô tả không gian có độ cong bất kỳ. Điều này đặc biệt quan trọng trong vật lý hiện đại, vì không-thời gian trong thuyết tương đối rộng của Einstein chính là một đa tạp Riemann (hoặc chính xác hơn, một đa tạp Lorentz). Không chỉ trong vật lý, trong khoa học dữ liệu, trí tuệ nhân tạo hay thị giác máy tính, đa tạp Riemann cũng xuất hiện như một mô hình để xử lý dữ liệu phức tạp không nằm trên không gian phẳng.

Một điểm mạnh của đa tạp Riemann là nó vừa đủ tổng quát để mô tả những cấu trúc phức tạp, nhưng đồng thời vẫn đủ chặt chẽ nhờ metric để có thể tiến hành tính toán. Sự tồn tại của metric cho phép ta xây dựng khái niệm độ dài của đường cong, định nghĩa khoảng cách giữa hai điểm, và thậm chí nghiên cứu sự thay đổi cong của toàn bộ không gian. Chính vì vậy, hình học Riemann là nền móng cho cả lý thuyết số, tô pô, cũng như khoa học ứng dụng hiện đại.

Cấu trúc toán học của đa tạp Riemann

Một đa tạp Riemann (M,g)(M, g) bao gồm một đa tạp trơn MM và một metric Riemann gg. Metric này được định nghĩa như một trường tensor đối xứng, dương xác định, gán cho mỗi điểm pMp \in M một dạng tích vô hướng trên không gian tiếp tuyến tại pp. Điều này cho phép ta coi gpg_p như một công cụ đo lường cục bộ, biến đổi trơn khi di chuyển từ điểm này sang điểm khác.

Cấu trúc metric được viết như sau:

gp:TpM×TpMRg_p: T_p M \times T_p M \to \mathbb{R}

Trong đó TpMT_p M là không gian tiếp tuyến tại điểm pp. Với metric này, ta có thể xác định độ dài của vectơ, góc giữa hai vectơ, và tính chất trực giao. Đây là những khái niệm cơ bản nhưng cực kỳ quan trọng, giúp khái quát hóa toàn bộ hình học Euclid trong môi trường đa tạp.

Một số tính chất chính của metric Riemann gồm:

  • Tính đối xứng: gp(X,Y)=gp(Y,X)g_p(X,Y) = g_p(Y,X).
  • Dương xác định: gp(X,X)>0g_p(X,X) > 0 với mọi X0X \neq 0.
  • Tính trơn: sự thay đổi của gpg_p theo pp là trơn.

Bảng dưới đây minh họa sự khác biệt giữa không gian Euclid và đa tạp Riemann:

Đặc điểmKhông gian EuclidĐa tạp Riemann
Cấu trúc cơ bảnKhông gian phẳngKhông gian cong bất kỳ
MetricTích vô hướng chuẩnTensor metric biến đổi theo điểm
Khả năng đo đạcĐộ dài, góc, khoảng cáchĐộ dài, góc, khoảng cách, độ cong
Ứng dụngHình học cổ điểnVật lý, khoa học dữ liệu, topo

Ví dụ điển hình về đa tạp Riemann

Để hiểu rõ hơn, cần xét một số ví dụ cụ thể về đa tạp Riemann. Những ví dụ này không chỉ minh họa mà còn đóng vai trò nền tảng trong nghiên cứu toán học và ứng dụng.

Mặt phẳng Euclid Rn\mathbb{R}^n: Đây là ví dụ cơ bản nhất, nơi metric Riemann trùng với tích vô hướng chuẩn. Tất cả khái niệm độ dài, góc và khoảng cách đều khớp với hình học quen thuộc. Đây chính là trường hợp đặc biệt của đa tạp Riemann với độ cong bằng 0.

Mặt cầu S2S^2: Khi xét mặt cầu trong R3\mathbb{R}^3, metric được cảm sinh từ metric Euclid. Không gian này có độ cong dương, và mọi đường trắc địa trên đó chính là các đường tròn lớn. Ví dụ này mô tả bề mặt Trái Đất, nơi việc tính toán đường đi ngắn nhất (geodesic) trở thành bài toán thiết thực trong hàng không và hàng hải.

Không gian hyperbolic: Đây là ví dụ điển hình của không gian cong âm. Trong hình học hyperbolic, các tiên đề Euclid không còn đúng, ví dụ như qua một điểm ngoài một đường thẳng có thể kẻ vô số đường thẳng song song. Không gian hyperbolic được ứng dụng nhiều trong lý thuyết số, mật mã học và cả mô hình hóa mạng internet.

  • Rn\mathbb{R}^n: độ cong bằng 0, metric chuẩn.
  • S2S^2: độ cong dương, ví dụ thực tế là Trái Đất.
  • Hyperbolic space: độ cong âm, có tính chất phi Euclid.

Bảng so sánh ba ví dụ điển hình:

Không gianLoại congỨng dụng
Rn\mathbb{R}^n0 (phẳng)Hình học cơ bản, cơ học cổ điển
Mặt cầu S2S^2DươngĐịa lý, thiên văn, hàng hải
Hyperbolic spaceÂmLý thuyết số, mạng, vật lý lý thuyết

Tensor metric và độ dài đường cong

Một trong những ứng dụng chính của metric Riemann là định nghĩa độ dài của đường cong. Nếu γ(t)\gamma(t) là một đường cong tham số hóa bởi t[a,b]t \in [a, b], độ dài được cho bởi:

L(γ)=abgγ(t)(γ˙(t),γ˙(t))dtL(\gamma) = \int_a^b \sqrt{g_{\gamma(t)}(\dot{\gamma}(t), \dot{\gamma}(t))}\, dt

Công thức này khái quát khái niệm độ dài trong hình học Euclid. Khi metric là tích vô hướng chuẩn trong Rn\mathbb{R}^n, công thức này trùng khớp với công thức quen thuộc cho độ dài đường cong trong giải tích cổ điển.

Công thức trên cho phép định nghĩa khái niệm khoảng cách giữa hai điểm bất kỳ trên đa tạp, được tính bằng cách lấy độ dài nhỏ nhất trong tất cả các đường cong nối hai điểm đó. Khoảng cách này phụ thuộc vào metric và do đó phản ánh cấu trúc cong của đa tạp.

Các bước tính độ dài đường cong trên đa tạp Riemann có thể mô tả như sau:

  1. Xác định metric gg tại từng điểm trên đường cong.
  2. Tính đạo hàm γ˙(t)\dot{\gamma}(t) theo tham số tt.
  3. Thay vào công thức g(γ˙,γ˙)g(\dot{\gamma}, \dot{\gamma}) để tính độ dài vi phân.
  4. Tích phân trên toàn bộ khoảng tham số để thu được tổng độ dài.

Bảng dưới đây minh họa độ dài đường cong trong ba không gian:

Không gianMetricCông thức độ dài
Rn\mathbb{R}^nTích vô hướng chuẩnL(γ)=(xi˙)2dtL(\gamma)=\int \sqrt{\sum (\dot{x_i})^2}\,dt
Mặt cầuMetric cảm sinh từ R3\mathbb{R}^3Đường tròn lớn có độ dài cực tiểu
Hyperbolic spaceMetric hyperbolicTính theo công thức hyperbolic metric

Đường trắc địa (Geodesic)

Đường trắc địa là khái niệm trung tâm trong hình học Riemann, đóng vai trò tương tự đường thẳng trong hình học Euclid. Trên một đa tạp Riemann, đường trắc địa là những đường cong cực tiểu hóa độ dài giữa hai điểm trong một lân cận nhỏ. Chúng không chỉ cung cấp cách đo khoảng cách ngắn nhất, mà còn mô tả cách "đi thẳng" trong một không gian cong. Ý tưởng này đặc biệt quan trọng vì khái niệm đường thẳng không còn tồn tại trong môi trường phi Euclid.

Đường trắc địa được xác định thông qua phương trình vi phân bậc hai, có dạng:

d2xkdt2+Γijkdxidtdxjdt=0\frac{d^2 x^k}{dt^2} + \Gamma^k_{ij} \frac{dx^i}{dt} \frac{dx^j}{dt} = 0

Trong đó, Γijk\Gamma^k_{ij} là ký hiệu Christoffel, đại diện cho kết nối Levi-Civita. Phương trình này đảm bảo rằng vector tiếp tuyến của đường trắc địa song song với chính nó khi di chuyển dọc theo đường. Điều này phản ánh trạng thái "chuyển động quán tính" trong hình học Riemann, tương tự như vật thể di chuyển không gia tốc trong không gian Euclid.

Ví dụ quen thuộc là đường tròn lớn trên mặt cầu, nơi các đường bay từ New York đến Tokyo thường theo tuyến đường trắc địa để tiết kiệm nhiên liệu. Trong không gian hyperbolic, các đường trắc địa có dạng cung của đường tròn trực giao với biên của mô hình Poincaré.

  • Trong Euclid: đường thẳng là trắc địa.
  • Trong mặt cầu: đường tròn lớn là trắc địa.
  • Trong hyperbolic: cung tròn trực giao biên mô hình Poincaré là trắc địa.

Độ cong và tensor Riemann

Một khái niệm cốt lõi khác của hình học Riemann là độ cong. Độ cong mô tả mức độ một không gian lệch khỏi sự phẳng tuyệt đối. Công cụ để mô tả điều này là tensor độ cong Riemann:

R(X,Y)Z=XYZYXZ[X,Y]ZR(X,Y)Z = \nabla_X \nabla_Y Z - \nabla_Y \nabla_X Z - \nabla_{[X,Y]}Z

Tensor này cho phép nghiên cứu các tính chất vi mô của độ cong. Từ đó có thể định nghĩa các khái niệm quan trọng khác như độ cong Ricci và độ cong Gaussian. Độ cong Ricci tập trung thông tin cong vào dạng tensor bậc thấp hơn, đóng vai trò quan trọng trong phương trình trường Einstein. Độ cong Gaussian đặc biệt có ý nghĩa trong không gian 2 chiều, nơi nó quyết định trực tiếp hình dạng bề mặt.

Sự hiện diện của độ cong tạo nên sự khác biệt giữa các loại đa tạp. Trong không gian phẳng, tensor Riemann triệt tiêu. Trong không gian cầu, tensor này dương xác định, phản ánh độ cong dương. Ngược lại, trong không gian hyperbolic, tensor mang dấu âm. Sự phân loại này cho phép nghiên cứu sâu hơn các hiện tượng hình học và vật lý.

Bảng phân loại độ cong:

Không gianĐộ congTính chất
Euclid Rn\mathbb{R}^n0Phẳng, tensor Riemann = 0
Mặt cầuDươngĐường trắc địa hội tụ
HyperbolicÂmĐường trắc địa phân kỳ

Vai trò trong vật lý

Đa tạp Riemann có ảnh hưởng trực tiếp đến vật lý hiện đại. Thuyết tương đối rộng của Einstein mô hình hóa không-thời gian như một đa tạp Lorentz, một biến thể của đa tạp Riemann với metric có chữ ký khác. Trong lý thuyết này, hấp dẫn không phải là một lực cơ bản, mà là hệ quả của độ cong không-thời gian. Vật thể chuyển động quán tính thực chất đi theo các đường trắc địa trong không-thời gian cong.

Phương trình trường Einstein có dạng:

Rμν12gμνR+Λgμν=8πGc4TμνR_{\mu\nu} - \frac{1}{2}g_{\mu\nu}R + \Lambda g_{\mu\nu} = \frac{8\pi G}{c^4}T_{\mu\nu}

Trong đó, RμνR_{\mu\nu} là tensor Ricci, RR là độ cong vô hướng, Λ\Lambda là hằng số vũ trụ, và TμνT_{\mu\nu} là tensor năng lượng-động lượng. Công thức này minh họa rõ ràng rằng vật chất và năng lượng quyết định độ cong của không-thời gian, và ngược lại, độ cong quyết định cách vật chất chuyển động.

Ứng dụng thực tế bao gồm giải thích sự uốn cong ánh sáng quanh các thiên thể lớn (thấu kính hấp dẫn), sự giãn nở vũ trụ, và dự đoán sự tồn tại của sóng hấp dẫn. Mọi khía cạnh này đều dựa trực tiếp trên ngôn ngữ hình học Riemann.

Xem thêm tại Stanford Encyclopedia of Philosophy - Spacetime.

Ứng dụng trong các lĩnh vực khác

Ngoài vật lý, đa tạp Riemann có nhiều ứng dụng trong toán học và khoa học máy tính. Trong hình học số, chúng được dùng để nghiên cứu các đối tượng phức tạp như dạng modular và các không gian algebraic. Trong khoa học máy tính, kỹ thuật học máy trên đa tạp (manifold learning) khai thác cấu trúc nội tại của dữ liệu cao chiều để giảm chiều mà không mất đi thông tin quan trọng.

Trong thị giác máy tính, dữ liệu như ảnh hoặc video thường không nằm trong không gian Euclid đơn giản mà trên các đa tạp cong. Mô hình hóa bằng đa tạp Riemann cho phép các thuật toán xử lý hiệu quả hơn. Ví dụ, trong nhận dạng khuôn mặt, không gian đặc trưng thường có cấu trúc đa tạp thay vì phẳng.

  • Toán học: nghiên cứu dạng hình học và tô pô phức tạp.
  • Khoa học dữ liệu: manifold learning, giảm chiều dữ liệu.
  • Thị giác máy tính: xử lý hình ảnh trên không gian cong.
  • Y sinh: phân tích dữ liệu não bộ và gen học.

Phát triển hiện đại và hướng nghiên cứu

Nghiên cứu hiện đại tập trung vào mối liên hệ giữa hình học Riemann và các lý thuyết vật lý cao cấp như lý thuyết dây, nơi đa tạp Calabi-Yau đóng vai trò mô tả không gian ẩn chiều. Các kết quả từ hình học Riemann cũng hỗ trợ trong vũ trụ học, nghiên cứu cấu trúc lớn của vũ trụ và nguồn gốc của giãn nở không gian.

Trong khoa học dữ liệu, việc mô hình hóa dữ liệu bằng đa tạp Riemann mở ra hướng mới cho machine learning. Các kỹ thuật như Riemannian optimization và stochastic gradient descent trên đa tạp đang trở thành công cụ quan trọng để huấn luyện mô hình AI phức tạp. Sự kết hợp giữa toán học thuần túy và ứng dụng đã đưa nghiên cứu đa tạp lên một tầm cao mới.

Kết luận

Đa tạp Riemann là một trong những khái niệm toán học có ảnh hưởng sâu rộng nhất, từ nền tảng hình học đến các ứng dụng thực tiễn trong vật lý và khoa học máy tính. Nó không chỉ mở rộng khái niệm hình học cổ điển sang không gian cong, mà còn cung cấp ngôn ngữ để mô tả và hiểu các hiện tượng tự nhiên phức tạp. Trong tương lai, sự hiểu biết ngày càng sâu về đa tạp Riemann có thể tiếp tục mở ra những đột phá trong cả lý thuyết và ứng dụng.

Tài liệu tham khảo

  1. Lee, J. M. (2018). Introduction to Riemannian Manifolds. Springer. Link
  2. do Carmo, M. P. (1992). Riemannian Geometry. Birkhäuser. Link
  3. O'Neill, B. (1983). Semi-Riemannian Geometry with Applications to Relativity. Academic Press. Link
  4. Nakahara, M. (2003). Geometry, Topology and Physics. CRC Press. Link
  5. Chavel, I. (2006). Riemannian Geometry: A Modern Introduction. Cambridge University Press. Link
  6. Gallot, S., Hulin, D., & Lafontaine, J. (2004). Riemannian Geometry. Springer. Link

Các bài báo, nghiên cứu, công bố khoa học về chủ đề đa tạp riemann:

Các đa tạp ánh sáng tổng quát Cauchy-Riemann trên các đa tạp Sasakian không xác định Dịch bởi AI
Acta Mathematica Academiae Scientiarum Hungarica - Tập 122 - Trang 45-58 - 2008
Chúng tôi nghiên cứu một lớp các đa tạp con, được gọi là các đa tạp ánh sáng tổng quát Cauchy-Riemann (GCR) trên các đa tạp Sasakian không xác định như một nhóm bao trùm cho các trường hợp CR ánh sáng, thực nghiệm, tiếp xúc invariant [8] và các hypersurface thực [9]. Chúng tôi chứng minh các định lý về sự tồn tại và không tồn tại, cũng như một định lý đặc trưng về các đa tạp con GCR-ánh sáng tối t...... hiện toàn bộ
#đa tạp ánh sáng tổng quát Cauchy-Riemann #đa tạp Sasakian #định lý tồn tại #định lý không tồn tại #đa tạp con tối thiểu
Về các đa tạp Riemann lớn của Gromov Dịch bởi AI
Geometriae Dedicata - Tập 50 - Trang 37-45 - 1994
Gromov đã giới thiệu một số khái niệm về độ lớn của các đa tạp Riemann và chứng minh rằng chúng đều tương đương đối với các đa tạp có độ cong mặt cắt không âm. Trong bài báo này, chúng tôi nghiên cứu sự tương đương của các khái niệm này trong trường hợp có độ cong Ricci không âm và đặc biệt chúng tôi đưa ra câu trả lời khẳng định cho một trong những câu hỏi mở của Gromov.
#Đa tạp Riemann #Độ cong Ricci #Độ cong mặt cắt không âm
Một Ghi Chú Về Phương Pháp Tích Phân Không Gian Pha Bên Ngoài Để Định Lượng Chuyển Động Hạt Trên Đường Cong Riemann - Ứng Dụng Định Thuyết Nhúng Nash Dịch bởi AI
Brazilian Journal of Physics - Tập 42 - Trang 482-486 - 2012
Chúng tôi sử dụng nhúng Nash cho các đa tạp Riemann để đề xuất một tích phân không gian pha có ràng buộc cho việc định lượng chuyển động của một hạt trong một đa tạp Riemann.
#nhúng Nash #tích phân không gian pha #định lượng #đa tạp Riemann #chuyển động của hạt
Giải Tích Weyl Pseudobiến Trên Các Định Báng (Pseudo-)Riemann Dịch bởi AI
Annales Henri Poincaré - Tập 21 - Trang 1595-1635 - 2020
Có thể lập luận rằng trên không gian phẳng $${\mathbb {R}}^d$$, phép lượng tử Weyl là lựa chọn tự nhiên nhất và có những đặc tính tốt nhất (ví dụ, bảo toàn giao nhau đồng cấu, các ký hiệu thực tương ứng với các toán tử Hermitian). Trên một đa tạp tổng quát, không có phép lượng tử đặc biệt nào, và một phép lượng tử thường được định nghĩa theo từng biểu đồ. Ở đây, chúng tôi giới thiệu một phép lượng...... hiện toàn bộ
#Phép lượng tử Weyl #đa tạp giả Riemann #toán tử Hermitian #hình học tổng quát.
Một chứng minh mới về tính điều hòa của các nghiệm yếu của phương trình H-surface Dịch bởi AI
Springer Science and Business Media LLC - Tập 16 - Trang 227-242 - 2003
Tóm tắt. Chúng tôi đưa ra một chứng minh mới cho một định lý của Bethuel, khẳng định rằng các nghiệm yếu tùy ý $u\in W^{1,2}({\mathbb B},{\mathb R}^3)$ của hệ phương trình H-surface \n$\Delta u = 2H(u) u_{x1}\wedge u_{x2}$\n là liên tục theo định nghĩa Hölder tại từng điểm nếu $H$ là một hàm Lipschitz bị chặn. Ngược lại với phương pháp của Bethuel, chứng minh của chúng tôi hoàn toàn bỏ qua không g...... hiện toàn bộ
#H-surface #nghiệm yếu #tính liên tục Hölder #đa tạp Riemann #độ cong trung bình
Về các đặc tính cong không thể nghe được của các đa tạp Riemann đóng Dịch bởi AI
Annals of Global Analysis and Geometry - Tập 37 - Trang 339-349 - 2009
Theo Mark Kac, một thuộc tính hình học của một đa tạp Riemann đóng có thể được nghe thấy nếu nó có thể xác định từ phổ giá trị riêng của toán tử Laplace liên quan trên các hàm. Ngược lại, không gian D'Atri, các đa tạp loại $${\mathcal{A}}$$, không gian giao hoán xác suất, $${\mathfrak{C}}$$-space, không gian $${\mathfrak{TC}}$$ và không gian $${\mathfrak{GC}}$$ đã được nhiều tác giả nghiên cứu như...... hiện toàn bộ
#đặc tính cong #đa tạp Riemann #không gian D'Atri #không gian giao hoán xác suất #đối xứng yếu #toán tử Laplace
Vấn đề định tuyến vị trí 2-Facility trên đa tạp Dịch bởi AI
Springer Science and Business Media LLC - Tập 11 - Trang 389-405 - 2015
Vấn đề định tuyến vị trí (LRP), được biết đến như sự kết hợp giữa vấn đề định vị cơ sở hạ tầng và vấn đề định tuyến phương tiện, đã được giải quyết trong tài liệu bằng cách giả định các bề mặt phẳng hoặc cầu. Trong công trình này, chúng tôi giải thích vấn đề định tuyến vị trí trên đa tạp (MLRP), đó là một LRP trên bề mặt đa tạp Riemann, cho trường hợp 2 cơ sở hạ tầng (2-MLRP) với giải pháp thuật t...... hiện toàn bộ
#Vấn đề định tuyến vị trí #Đa tạp Riemann #Lập trình phi tuyến #NP-khó #Thuật toán heuristic #Độ cong
Sự không song song của tensor Ricci trong các métri giả trụ Dịch bởi AI
Geometriae Dedicata - Tập 93 - Trang 107-112 - 2002
Chúng tôi mô tả các ví dụ về các đại lượng trong lớp đồng dạng [g] trên một số đa tạp Riemann đồng dạng phẳng (M,g]. Những métri này có độ cong vô hướng không đổi và một độ cong hài hòa với tensor Ricci không song song.
#metri đồng dạng #độ cong vô hướng #độ cong hài hòa #tensor Ricci #đa tạp Riemann
Sự tồn tại của các mặt cầu nhúng tối thiểu các chức năng cong trong các đa tạp 3 chiều hữu hạn Dịch bởi AI
Mathematische Annalen - Tập 359 - Trang 379-425 - 2014
Chúng tôi nghiên cứu các chức năng cong cho các mặt cầu 2 nhúng trong một đa tạp Riemanniana ba chiều compact $$M$$. Dưới giả thiết rằng độ cong mặt cắt $$K^M$$ là dương tuyệt đối, chúng tôi chứng minh sự tồn tại của một sự nhúng mượt mà $$f:{\mathbb {S}}^2 \rightarrow M$$ tối thiểu hóa tích phân $$L^2$$ của dạng cơ bản thứ hai. Nếu thay vào đó giả định rằng $$K^M \le 2$$ và tồn tại một điểm $$\ov...... hiện toàn bộ
#mặt cầu nhúng #đa tạp Riemanniana #độ cong mặt cắt #độ cong vô hướng #dạng cơ bản
Tính đều đặn thông qua các định thức và Ứng dụng vào các bản đồ hàm điều hòa Dịch bởi AI
The Journal of Geometric Analysis - Tập 31 - Trang 4359-4397 - 2020
Chúng tôi chứng minh rằng nếu các định thức bậc k của một bản đồ Sobolev $$\mathbb {R}^d \rightarrow \mathbb {R}^d$$ là mịn thì bản đồ này là mịn, khi k và d không đều cả hai. Chúng tôi sử dụng kết quả này để suy ra một chứng minh đơn giản, độc lập cho định lý nổi tiếng Liouville về các bản đồ điều hòa, dưới các giả định đều đặn tối thiểu có thể, trong những không gian có chiều mà không phải là bộ...... hiện toàn bộ
#Điều hòa #Bản đồ Sobolev #Định lý Liouville #Tính đều đặn #Đa tạp Riemann
Tổng số: 26   
  • 1
  • 2
  • 3